(Viết tặng con Lê Quốc Quân)
Mẹ không khóc đâu con
Mẹ lau khô giọt lệ
Dầu vật đổi sao dời
Dầu cuộc đời dâu bể
Mẹ mãi tin rằng
Con vô tội con ơi
Lòng mẹ tái tê
Biết năm tháng nào vơi
Nỗi oan khuất khiến con tim máu ứa
Mẹ giành cho con một tình yêu chan chứa
Tấm thân già không ngã gục đâu con
Mẹ tin rằng con giữ vững lòng son
Không sợ hãi khi một lòng theo Chúa
Chân đạp lên vũng bùn đen nhớp nhúa
Con đi tìm nền dân chủ tự do
Trí khôn con nhờ Chúa ban cho
Giao giảng tin mừng con nói lên sự thật
Thương những dân oan thét gào đòi đất
Thương những dân nghèo sống dưới ách quan tham
Trong tim con là tổ quốc Việt Nam
Là biển đảo, là vẹn toàn lãnh thổ
Con biết dấn thân là nhọc nhằn, đau khổ
Là giam cầm, bắt bớ khảo tra
Là bao nhiêu bất hạnh bủa vây ta
Chúa đã mời gọi, con vững vàng tiến bước
Con đã làm những điều con mơ ước
Mẹ hạnh phúc thay bởi những việc con làm
Hai tiếng tự do như sấm dạy trời Nam
Trời bão giông ắt đến ngày chớp giật
Con sẽ về trong lòng mẹ yêu thương...
Cô Nguyễn thị Trâm ( mẹ luật sư Lê Quốc Quân) đứng thứ 3 từ trái sang phải.
Ảnh : Ly tri Anh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét