Anh Lang đang sống yên lành
Bỗng đùng một cái trở thành ... công dân
Bỗng nhiên bắt phải mặc quần
Bỗng nhiên muốn...đái, phải cần đúng nơi
Bỗng nhiên không được rong chơi
Ra đường không khéo toi đời vì xe
Đi “cầu” thì thì lại phải che
Lại phải mặc sịp... lọt khe - quá phiền!
Ăn thì lại phải mất tiền
Tắm thì không được tắm tiên giữa trời
Ngày xưa khắp chốn cùng nơi
Bố con làm lụng, dạo chơi khắp rừng
Bây giờ đi đứng cầm chừng
Bước lệch một bước bắn tung vỉa hè
(Trong rừng thấy chẳng có xe
Cùng lắm cây đổ , đá đè mà thôi)
Hồi xưa uống nước cầm hơi
Săn được con chuột là ngồi nhâm nhi
Bây giờ đồ chẳng thiếu gì
Nhưng ăn một phát là đi ...”cầu” liền
Hồi xưa không phải kiếm tiền
Giờ phải toan tính đến điên cái đầu
Cho nên sung sướng gì đâu
Ngoảnh đi ngoảnh lại trốn sâu vào rừng
Thế rồi lại sống tưng bừng
Việt Nam - chủ nghĩa ... anh hùng là đây
(@ Hiếu Orion )
http://vnexpress.net/tin-tuc/xa-hoi/nguoi-rung-bo-ngo-truoc-cuoc-song-hien-dai-2862816.html
Nhờ “nhân đạo gấp triệu lần tư bản” mà sau 40 năm anh bộ đội cụ hồ và đứa con một tuổi mới được chính quyền xã đưa về làng, đoàn tụ cùng gia đình.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét